Sau luận văn thì buổi thi vừa rồi là cửa ải thứ hai.
Thứ năm, 11h ngày 25 tháng 2 năm 2010, hồi hộp đứng trước cửa phòng giáo sư, xem vớ vẩn mấy cái thông báo.
Thứ năm, 11h ngày 25 tháng 2 năm 2010, hồi hộp đứng trước cửa phòng giáo sư, xem vớ vẩn mấy cái thông báo.
11h10´ hay 15´ gì đó, vào phòng và buổi thi vấn đáp bắt đầu.
Bắt đầu bằng những câu hỏi "làm quen" để không khí đỡ "căng thẳng": mình đến Đức từ bao giờ, học tiếng Đức ở đâu, bao lâu, đã học tiếng Đức ở VN trong trường phổ thông không, học những ngoại ngữ gì, hệ thống đào tạo đại học và cao học ở VN thế nào? vân vân và vân vân.
Vào chủ đề chính: Mình phải học 3 chủ đề cho buổi thi hôm nay, cứ tưởng là phải lần lượt trình bày từng nội dung một rồi phải trả lời câu hỏi của thầy ( có 1 thầy hỏi chính và một thầy ngồi dự, viết biên bản buổi thi), cuối cùng thầy hỏi trực tiếp vào chủ đề 1: Trợ từ trong tiếng Đức, có so sánh với tiếng Việt. Hỏi- trả lời- tranh luận- 2 thầy giở thêm từ điển, sách chuyên ngành xem lại. (nội dung này không thuộc phạm vi nghiên cứu của các thầy và cũng là vấn đề gây nhiều tranh cãi, không thống nhất trong giới nghiên cứu. Mình viết luận văn về nó nhưng nhiều từ vẫn phải mở từ điển xem nó được dùng như thế nào). Chủ đề 1 này chiếm hơn nửa tổng thời gian buổi thi (60 phút), chuyển sang chủ đề 2: Học từ vựng trong giờ học tiếng Đức cho người nước ngoài.
Chủ đề 3: Interkulturelle Kommunikation, tạm dịch Giao tiếp đa văn hóa. 2 câu hỏi mà mình nhờ các bạn trả lời chính là thuộc chủ đề này. Học nhiều, chuẩn bị nhiều nhưng thầy cũng chỉ hỏi vài thứ nho nhỏ.
Đã quá 60 phút, kết thúc buổi thi, mình ra ngoài đợi. Gặp một đứa thi sau mình, động viên an ủi nó một chút. Chẳng quen biết gì nhau đâu nhưng cùng "cảnh ngộ" thì dễ thông cảm. Nó đợi ở ngoài mà đã toát hết mồ hôi rồi.
Rồi cái giây phút quyết định cũng đến. Thầy gọi mình vào phòng, lại còn hỏi: bạn có hồi hộp không? Thưa thầy là em mệt quá rồi, có hồi hộp thì cũng chỉ đến thế thôi.
Thế rồi: Chúc mừng em đã thi đỗ tốt nghiệp.( mới của khoa ngôn ngũ thôi). Và bắt tay, chúc mừng của cả 2 thầy.
Được điểm 2, tầm điểm 8 của VN.
************
Việc đầu tiên khi ra khỏi trường là gọi điện báo tin cho anh. Không gọi được (đi họp). Vào thư viện trả ngay đống sách ôn thi. Ra khỏi thư viện, thấy sao sung sướng thế. Trời lại nắng ấm, gió mát mẻ, nhìn ai cũng muốn cười, muốn khoe.
Đi lang thang, vào cửa hàng ngắm nghía mà không mua được gì hay.
14h15, hai vợ chồng gặp nhau. Là cười, là hỏi han, là đi ăn trưa, là đi mua đồ sinh nhật cho 1 người bạn và cùng nhau rong ruổi trên xe máy về nhà.
*************
Thời gian vừa rồi mệt mỏi quá, có lẽ là do thay đổi thời tiết một phần, phần khác là do học nhiều nên lúc nào cũng đau đầu, chóng mặt. Dự định hôm thứ 7 là học tiếp cho buổi thi hôm 11/3 mà mệt quá, đầu óc vẫn cứ căng như dây đàn.
Tối thứ 7 dự sinh nhật 40 tuổi của 1 người bạn, ăn uống, nói chuyện, nhảy múa, đến 2h sáng mới về đến nhà.
Cám ơn mọi người đã động viên, giúp đỡ, cám ơn Hồng Anh đã hỏi thăm, cảm ơn anh lúc nào cũng ở bên, nâng đỡ tinh thần, chăm sóc sức khỏe, là chỗ dựa quan trọng nhất. (Trước khi đi làm, anh để lại cho mình một mảnh giấy yêu thương và một đồng xu may mắn để mình mang theo khi đi thi).
Chỉ còn một cửa ải nữa thôi....
(Mọi người có nhận ra hoa này không? Nhài tây đấy, rất thơm)