Dienstag, 15. Dezember 2009

Nhớ và ....

Nhớ gì nhỉ?
À, đọc báo thấy tin đội bóng đá nam VN vào chung kết Sea Games, nhớ ngày nào đã quá xa rồi....
Nhớ lần cùng Chi đi xe máy mừng chiến thắng sau một trận bóng như thế, không còn nhớ là giải gì nữa. Lúc đi thì vui, phấn khởi lắm, lúc về thì thề là sẽ không bao giờ đi như thế nữa. 
Nhớ hồi mới sang, mẹ nhờ Linh nhà chú Tuấn viết mail thông báo là VN thắng, là ở HN đang ăn mừng to lắm. Cũng thèm, cũng nhớ nhưng nghĩ đến cái tối hôm nào thì lại.....
Năm 2006, vô địch thế giới diễn ra ở Đức. Sau 1 trận thắng, 2 đứa đi xe máy lòng vòng trong thành phố. Vẫn ám ảnh với cái tối hôm nào, mình ngại ngùng không muốn đi. Thế mà mọi việc khác hẳn. Có hò hét, có diễu hành bằng xe, có cờ, quạt nhưng hoàn toàn trật tự, gặp đèn đỏ vẫn dừng lại, nhất là không hề có những cảnh vô học như mình đã gặp ở HN.
Năm 2008, vô địch châu Âu, vẫn không khí tưng bừng ấy, kể cả của người Thổ sau trận thua Đức ở bán kết.
Nỗi nhớ ngày nào đã dần dần biến mất. Và cả niềm vui chiến thắng cũng không còn như trước nữa. Mà bây giờ mình thuộc tên cầu thủ đội Đức còn hơn đội VN -nói cho đúng thì mình chả biết ai trong đội VN cả. Có phải ăn cây nào rào cây ấy là thế?
Nên buồn hay nên vui đây? Chỉ biết là nỗi nhớ ngày xưa đã khác quá rồi..........

Keine Kommentare: